0 Comments
Bài được đăng trên báo Đẹp số Tháng 04/2017 trang 181-185. Theo truyền thuyết Hy Lạp, Aurora – nữ thần Bình minh (em gái của Helios – thần Mặt trời và Selene – nữ thần Mặt trăng) thường nhảy múa, biến ảo cùng dải lụa đa sắc trong những đêm trời đầy sao. Tuy nhiên, đó là cách lí giải mang tính thần thoại, còn thực tế, cực quang là hiện tượng quang học xảy ra do sự tương tác giữa các hạt năng lượng mặt trời với tầng khí quyển của Trái đất. Hầu hết cực quang xuất hiện ở độ cao từ 100-900km so với bề mặt Trái đất. Xanh lá cây là sắc màu phổ biến nhất của cực quang, trường hợp xuất hiện ở tầng khí quyển cao hơn sẽ sinh ánh sáng đỏ và tím. Các quầng sáng liên tục chuyển động như những dải lụa màu trên bầu trời đêm. Để “săn” được mặt trời đêm, bạn có thể đến Bắc bán cầu hoặc Nam bán cầu. Điểm đến tôi lựa chọn là Tromso, thành phố phía Bắc Na Uy, mt trong những địa điểm có xác suất diễn ra hiện tượng cực quang khá cao. Tromso là một hòn đảo khá nhỏ, có khoảng 70.000 cư dân sinh sống, bao quanh bởi núi và những dòng sông. Với một trung tâm thương mại, ba con phố mua sắm và vài rạp chiếu phim nhỏ, Tromso khiến tôi nhớ đến… câu nói của cô gái người Na Uy trong cuốn tiểu thuyết “6 người đi khắp thế gian”: “Tôi không thể sống được ở vùng đất này”, ý chỉ chứng trầm cảm mùa đông của người dân vùng Bắc Âu khi phải sống chung với bóng tối. Nhưng thực tế thì cuộc sống vẫn luôn vận động, dù đêm hay ngày. Tromso có 60 đêm Bắc cực vào mùa đông, khi mặt trời không thể nhô lên quá đường chân trời; đồng thời cũng có đến 60 ngày mặt trời không lặn với những buổi hòa nhạc bắt đầu lúc nửa đêm, khi ánh nắng vẫn chan hòa khắp chốn. Quả là vùng đất kì lạ. Càng gần đến ngày khởi hành, tôi càng hoang mang bởi có vẻ như cơ hội nhìn thấy Bắc cực quang năm nay sẽ khó hơn khi thời tiết ở Tromso được dự báo sẽ nhiều mây mù mà tôi lại chỉ có vỏn vẹn 4 ngày ở đây. Viễn cảnh đen tối ấy nhiều lúc trở nên thật ám ảnh, bởi tôi đã bỏ biết bao công sức để biến chuyến đi này trở thành hiện thực. Để tới được Tromso, tôi phải bay đến Paris, quá cảnh tại sân bay Frankfurt của Đức chờ nối chuyến. Trời lạnh giá làm băng đóng trên thân máy bay khiến chuyến bay của tôi bị hoãn tới 45 phút mới có thể cất cánh, trong khi thời gian quá cảnh của tôi tại Đức chỉ có 50 phút. Cuối cùng khi tới được phòng chờ ở Frankfurt, tôi đành ngán ngẩm nhìn theo chiếc máy bay tới Tromso đang lẫn dần vào màn mây trắng. Theo hướng dẫn của nhân viên mặt đất, mỗi tuần chỉ có duy nhất một chuyến bay thẳng từ Đức tới Tromso, chính là chuyến bay đã cất cánh mà không có tôi, vì vậy, tôi không còn cách nào khác hơn là đi đường vòng, bay qua Oslo – thủ đô Na Uy, đợi ở đó 5 giờ đồng hồ trước khi tới được Tromso. Tôi tới khách sạn ở Tromso khoảng 9 giờ rưỡi tối, những mái nhà phủ tuyết trắng xóa nằm dọc sườn đồi, ánh đèn vàng từ những ô cửa sổ nhấp nháy trên nền trời xanh thẫm. Tromso – “Paris của phương Bắc” đây rồi. Tôi sung sướng thả mình xuống chiếc nệm êm ái và chìm vào giấc ngủ, sau một chặng đường dài. Tám giờ sáng, trời vẫn tối đen như mực. Phải đến 12 giờ trưa, ánh sáng mặt trời mới tỏ, nhưng cũng rất ngắn, chỉ đến 2 giờ chiều, màn đêm đã lại bao trùm cả thị trấn, như thể quầng sáng mặt trời chỉ lướt nhẹ qua đây. Tối, bảy giờ kém, tôi là người đầu tiên có mặt ở địa điểm tập trung. Một lúc sau có lác đác thêm vài người nữa. Cuộc “đi săn” bắt đầu lúc 8 giờ. Theo hướng dẫn viên, các dải ánh sáng thay đổi liên tục, không đêm nào giống đêm nào, vì vậy với họ, mỗi chuyến đi lại là một trải nghiệm khác nhau. Nói đây là cuộc đi săn quả không ngoa vì phải lần theo dấu hiệu từ bầu trời để truy tìm ánh sáng. Khi thiết bị chuyên dụng của hướng dẫn viên nhận được tín hiệu của Bắc cực quang, chiếc xe buýt chở chúng tôi vội tấp vào lề đường. Gió biển thổi lồng lộng, lạnh cóng. Chúng tôi đi dạo vòng quanh và chờ đợi dải sáng xanh xuất hiện. Hai mươi phút trôi qua, vẫn chưa thấy bất kì dấu hiệu nào. Chúng tôi tiếp tục di chuyển lên đỉnh núi để có góc nhìn tốt hơn. Nhiệt độ trên núi xuống thấp, khoảng -5oC, nhưng gió không thổi mạnh như ở bãi biển. Chúng tôi nhóm lửa, ngồi xuống và chờ đợi. Bất chợt, hướng dẫn viên gọi lớn và lấy đèn pin chỉ lên bầu trời nói rằng Bắc cực quang sẽ xuất hiện theo hướng này. Năm phút sau, một vệt sáng xanh nhạt hiện lên mờ mờ rồi tắt lịm. Lúc này đã quá nửa đêm. Chúng tôi vẫn kiên nhẫn chờ đợi, truyền tay nhau những chén súp nóng, vị bùi của khoai tây, cà rốt và chút thịt hầm khiến chúng tôi ấm dạ. Anh chàng hướng dẫn cất tiếng hát, giữa mênh mông đất trời và màn đêm giá lạnh. Giọng hát của anh có một ma lực kì lạ, như mời gọi nàng Aurora bắt đầu vũ điệu của mình. Mọi người gọi nhau í ới. Dải sáng xanh nhạt lại hiện lên, lúc mờ ảo, khi rực rỡ, tựa tiếng đàn hoàng hạc reo trên bầu trời. Như bước ra từ truyện cổ tích, bà tiên gõ cây đũa thần khiến những dải lụa màu sắc bay nhảy, uốn lượn huyền ảo. Mọi người reo lên đầy phấn khích. Cuối cùng thì hành trình dài của tôi đã được đền đáp, tôi đã săn được mặt trời đêm. Chúng tôi lên xe trở về khi đồng hồ chỉ một rưỡi sáng, tuy mệt mỏi nhưng vô cùng hạnh phúc. Cuộn người trong chăn ấm, tôi thấy mình đang bay lượn giữa những dải lụa ánh sáng đầy màu sắc. Những điều cần lưu ý trong cuộc “săn mặt trời” 1. Để săn cực quang, bạn có thể đến vùng Bắc Mỹ như Alaska, hay các nước Bắc Âu Scandinavia (Đan Mạch, Thụy Điển, Na Uy, Phần Lan). 2. Về thời gian, Bắc cực quang hiện lên rõ nhất từ tháng 11 tới tháng 3 hàng năm. 3. Bạn cần mang giày đặc biệt đi trên tuyết để tránh trơn trượt. 4. Máy chụp hình cần để chế độ ống kính mở trong vòng 15 giây để có bức hình như ý. Bạn cần hỏi người có kinh nghiệm chụp ảnh để thao tác thành thục không sẽ lỡ mất những hình ảnh quý giá. 5. Tới Bắc Âu nhớ ăn thật nhiều cá hồi. Bạn có thể thử cả thịt tuần lộc nếu muốn. 6. Vào mùa đông, mặt trời chỉ ló ra khoảng 2 tiếng mỗi ngày ở Tromso. Nếu bạn muốn thăm thú thị trấn, phải tranh thủ vào lúc 12 giờ trưa tới 2 giờ chiều. Link bài viết trên báo Đẹp Online: http://dep.com.vn/di-san-mat-troi-dem Một số hình ảnh khác Phải có lí do gì đó khiến cho mỗi khi nhắc tới châu Âu, người ta thường nghĩ ngay tới Paris. Cứ như thể Paris là trái tim của châu Âu và là nhân vật chính của một câu chuyện tình lãng mạn đẹp đẽ mặc kệ kết thúc có hậu hay không. Cùng phải mất gần 10 năm, tôi mới có được câu trả lời của riêng mình. Thú thực, lần đầu tiên bước chân tới Paris (à, thì cũng gần 10 năm về trước) tôi không hề quá yêu thành phố này. Trước khi đi, tôi còn đọc một vài bài viết về "cú sốc văn hoá" do Paris gây ra với du khách. Rằng rất nhiều du khách đến Paris lần đầu tiên đều cảm thấy thất vọng và tổn thương tinh thần ghê gớm. Bởi Paris không long lanh, thuần khiết và "vô trùng" như họ tưởng. Nhưng làm sao mà không tự tưởng tượng ra một nơi đẹp như tiểu thuyết thế khi tranh ảnh, ký hoạ về Paris cứ hiện lên dịu mượt, màu sắc hài hoà, thanh thoát, duyên dáng "như dân Paris". Lỗi không phải ở Paris, lỗi là do trí tưởng tượng của chúng ta quá phong phú và não bộ chúng ta tự thêu dệt nên một thiên đường có thật về kinh đô ánh sáng. Lần đầu tiên với Paris, tôi cũng lao đầu đi xem những địa điểm thu hút "top attractions" trong nội thành Paris như tất cả những người khách du lịch khác - Tháp Eiffel, Khải Hoàn Môn, Nhà Thờ Đức Bà Paris, viện bảo tàng Louvre, đại lộ Champs Elyssee, chui xuống hệ thống tàu điện ngầm hơn 100 năm tuổi (đường tầu đầu tiên được đưa vào sử dụng vào năm 1900) với cổng vào "Métropolitain" không lẫn vào đâu được thuộc trường phái Art Nouveau, ... Háo hức những cũng không kém phần ngột ngạt và mệt mỏi... Tôi có thể kể xấu Paris ngay từ lần đầu tiên ấy. Paris hỗn tạp, Paris dơ dáy, Paris tạp nham, Paris chảnh choẹ, Paris là sự dối trá trắng trợn. Cứt chó, vâng, xin lỗi về sự thành thật cuả tôi. Nhưng đó quả là một vấn nạn của Paris. Nếu mỗi lần đạp phải sản phẩm ấy mà bạn mua xổ số thì có khi bạn cũng hết cả tiền. Mà hình như đạp trúng một lần là sẽ có duyên đạp thêm nhiều lần nữa! Móc túi, càng ngày càng tệ hại. Lúc trước thì chỉ ở những địa điểm du lịch và mục tiêu là khách du lịch; giờ thì cả dưới métro (tàu điện ngầm) và mục tiêu là bất cứ ai đi tàu điện ngầm; lúc trước hoạt động lẻ tẻ, giờ thì có rất nhiều nhóm thanh niên nam nữ. Cạm bẫy khách du lịch như cho chim ăn, mời đóng góp từ thiện, mua bán đồ lưu niệm. Đủ thứ trên đời miễn là có thể giúp con người ta kiếm chút đỉnh chống lại cơn đói qua ngày hay 1001 lý do cần đến tiền khác. Kỳ thị chủng tộc. Xin thưa có chứ không phải không. Phục vụ tệ hại. Con người lạnh lùng. Những điều trên cứ như cái rằm cắm vào bàn toạ của bạn trong khi bạn rất muốn ngồi. Bạn muốn yêu Paris nhưng Paris như quả cầu gai, mỗi khi bạn muốn ôm vào thì lại phải đối mặt với thực tế nhọn hoắt và đau đớn từ nàng. Vậy tại sao vẫn có nhan nhản sách báo, tiểu thuyết ca ngợi về Paris? Tôi không nghĩ người ta có thể dối trá về tình cảm trong cả một bài viết hay một cuốn sách dày như thế. Bí quyết là gì? Tôi sẽ chỉ cho bạn ngay sau đây. Paris là một phụ nữ có phong cách và trí tuệ. Vì thế, bạn sẽ phải tiêu hoá nàng từ từ và tốn tiền vì nàng. Phong cách của Paris không phải là vẻ đẹp phồn thực cứ lồ lộ ngay giữa thanh thiên bạch nhật để bạn chỉ muốn lao vào hùng hục và quên ngay sau giấc ngủ tái tạo năng lượng. Phong cách của Paris là cái duyên ngầm chỉ bắt đầu lấp ló khi bạn thực sự chú tâm bởi thời gian ở trong vòng tay nàng đủ dài hoặc khi đã ngắm đủ gái đẹp kèm theo sự trống rỗng vô hồn nơi họ - thì Paris là cô gái mặc áo thun sọc ngang đen trắng, khăn lụa quàng cổ be bé nhưng rực rỡ, môi đỏ tươi, đang chúi mũi vào cuốn sách nơi quán cà phê góc phố đẹp nhất và ban cho bạn một nụ cười ngắn nếu bất chợt gặp ánh mắt si mê của bạn. Thế là bạn có một cái hẹn với nàng...Và khi bắt đầu hẹn hò với nàng vì muốn yêu nàng, dám chắc bạn cũng đã phải trở đi trở lại thăm nàng gần cả gần chục lần. Yêu nàng đủ nhiều, bạn sẽ thấy được những góc nghiêng trông nàng tuyệt vời hơn so với bình thường. Yêu nàng đủ nhiều, bạn không ngừng nhận ra những nơi nàng đẹp khiến bạn nín thở mà ngay trước đấy thôi bạn chưa nhận ra. Paris chưa bao giờ ngừng làm bạn hết ngạc nhiên. Một cô nàng có trí tuệ lại chẳng thèm tham lam thì cũng có lúc vặn vẹo bạn đến...vỡ cả mặt hoặc quăng trả lại bạn không thương tiếc những thứ "tầm thường" bạn có thể đầu tư vào một cô nàng khác. Nàng là gương mặt tiêu biểu của tự do và cách mạng. Nàng là biểu tượng của sự xa hoa tột đỉnh và kiểu cách, phức tạp một cách tinh tế. Nàng là trái tim tinh thần của một nước Mẹ với lịch sử hào hùng! |
Liên hệ công việc
info.alextu@gmail.com Xin chào,Tôi là Alex Tu - tác giả về các đề tài phát triển bản thân, tài chính cá nhân, du lịch và phong cách sống. Tôi đã đặt chân tới gần 90 quốc gia & đặc khu. Tôi sẽ tiếp tục khám phá và trải nghiệm nhiều hơn. Categories
All
Archives
October 2023
|