Hi cả nhà mình, Tư đây! Tư mới dọn dẹp lại trang web và blog cá nhân. Đối với thiết kế cũ, Tư chưa thật sự hài lòng lắm (Tư không cầu toàn nhưng mà đòi hỏi cao đối với bản thân). Dù rất yêu thời trang và nghệ thuật, Tư cảm thấy "nhạc nào cũng nhẩy" vừa loãng, vừa không phải điều Tư muốn làm đối với trang này. Vì thế, Tư chỉ muốn tập trung vào mảng du lịch - là mảng Tư làm tốt nhất và có nhiều kinh nghiệm hữu ích nhất cho cả nhà mình. Mọi người nhớ ủng hộ Tư nhé! Để khi nhắc tới Tư, là các bạn hình dung ra một con chim chích đang vui vẻ bay nhẩy! Điều Tư muốn không phải chỉ là kể ra câu chuyện và trải nghiệm của bản thân. Tư muốn nhiều hơn thế! Tư muốn truyền được lửa cảm hứng, động viên và hỗ trợ cả nhà mình - thông tin hoặc dịch vụ liên quan khi cả nhà hỏi và cần. Và cả nhà nhớ là chúng mình luôn học hỏi lẫn nhau, nên các bạn có gì hay và hữu ích về du lịch cũng chỉ cho Tư với nha! Quay trở lại đề tài ngày hôm nay, tại sao chúng ta nên chăm đi du lịch? Trước tiên, "trăm nghe không bằng một thấy"! Cả nhà có biết học cái gì là khó nhất không? Theo Tư, học khó nhất là "học chay" đấy. Tư còn nhớ rất rõ mình đã ghét môn hoá cấp III như thế nào! Chất này + chất kia = chất khác + khí/ kết tủa. Kết tủa màu gì, khí kiểu gì, tất cả "chay" hết. Thực là khó nhớ! Thực là khủng khiếp! May thay, du lịch cũng như học địa lý và lịch sử trên thực địa. Du lịch và "học chay" tựa như hai phạm trù đối lập nhau! Lên kế hoạch cho chuyến đi là học vài lần; tới tận nơi trải nghiệm là học thêm vài lần nữa; về nhà viết blog & review cho mọi người thêm vài lần nữa. Sơ sơ cả gần chục lần rồi! Tuy học có hơn mười lần nhưng dám cá là cả đời hem bao giờ quên! Nào thì nhìn thấy tượng Nữ Thần Tự Do ở nước Mỹ, nghĩ là to lắm. Tới tận nơi thì thấy huhu, không có bự như mình tưởng (Mặc dù chui vào trong được). So với Acropolis ở Athens, Hy Lạp, thì bé như cái mắt muỗi! Nào thì nhìn thấy người ta cưỡi con lạc đà dễ như ăn kẹo. Tới lúc cưỡi thật, duy chỉ việc leo lên lưng rồi chờ lạc đà đứng lên là đã hét ầm ĩ vì bất ngờ bay bổng lên không trung. Cưỡi lạc đà một bướu như ngồi trên ghế cao gần 2m, ngất nga ngất ngưởng đi khắp sa mạc, đồng cát! Những điều đó, nếu chỉ xem qua TV và internet chắc thu được 5% cái hay, cái thú. 95% còn lại đang chờ bạn ở trải nghiệm thực tế. Tiếp theo, du lịch làm tăng sự tự tin theo cấp số nhân bởi vì chúng ta không còn ngại hỏi, hoặc "giấu dốt" nữa. Tới một vùng đất mới, có nhiều điều khác biệt, chúng ta buộc phải hỏi han, hoặc quan sát và làm theo. Các cụ nói "cái miệng đỡ cái thân", hay "đường ở miệng chúng ta chứ đâu" cấm có sai! Hỏi han (hỏi đúng trọng tâm nhá) trở thành thói quen. Thế là, sự ngại ngùng hoặc thói quen xấu "giấu dốt" cũng dần biến mất. Còn không là người Việt Nam mình cứ ấm ấm ớ ớ, ngại đủ thứ vô lý trong khi có ai thèm quan tâm bạn giỏi giang hay ấm ớ tới mức nào đâu! Hihi Hơn nữa, du lịch là cách đầu tư vào bản thân hiệu quả nhất. Tiêu tiền cho mình là một này, tiêu tiền cho việc "học trên thực địa" (là du lịch đấy) là hai này, tiêu tiền cho việc nhớ bài học cả đời là ba này. Thế thì còn kiểu tiêu tiền nào là hiệu quả hơn đâu nhỉ?! Kể cho các bạn nghe chuyện này. Tư biết có chị kia giàu lắm (triệu phú liên đô-la chứ chẳng chơi!). Một phần tiền mặt thì để trong két nhưng vẫn sợ mất nên cứ loanh qua loanh quanh gần nhà. Đi đâu vài tiếng là phải quay về nhà (vì sợ trộm khoắng mất xèng) thì mới yên tâm. Nói tói lại, chẳng dám đi đâu! Thế thì tiền thành "cục nợ", thành "ông chủ" và biến người sở hữu như "con gà loanh quanh cối xay". (gà = ếch = chả biết gì ấy). Nếu soi gương và thành thật với bản thân, chả ai muốn chọn cuộc sống như thế! Nhưng vì ít đi đây đi đó, trí huệ mờ nhạt nên lại không nhận thức ra được là tuy có tiền, chung quy lại đang khổ sở vì tiền! Kiếm tiền không khó! Biết tiêu tiền mới khó! Không phải cứ có nhiều tiền là biết tiêu tiền, không phải cứ có nhiều tiền là không bần tiện, keo kiệt, bủn xỉn hoặc có văn hoá. Nguy ăn không quá 3 bữa, ngủ không quá 2m2, tèo thì không mang theo được cái gì, com cóp lại cho cọp nó xơi, không cái dại nào bằng cái dại nào nhỉ?! Ngoài ra, du lịch khiến chúng ta hạnh phúc hơn: Biết yêu bản thân nhất, biết trân trọng bản thân, biết buông bỏ, bớt tà tâm (black heart), bớt đố kỵ và hành hạ người khác. Tư biết nhà kia, vợ chồng sống với nhau như hai cái máy, chả quan tâm gì tới nhau, mặt đối mặt nhưng "tâm" mỗi người một nơi. Sống cứ vô hồn với nhau, "đồng sàng dị mộng". Ông chồng tư duy nghèo nàn nên dù bỏ nhau rồi cứ dòm ngó cuộc sống của đối phương rồi gato. Người ta nói png chồng không sớm thì muộn cũng tâm bệnh mà phát điên vì không tập trung sống cho mình, hàng ngày cứ ghen ghét, cau có, bực bội. Phật nhìn chắc cũng phải bó tay! (À thực ra thì đàn bà hay mắc bệnh nay nhiều hơn, nhất là mấy người ác tâm. Xin lỗi các ông chồng hé hé, tuỳ người, tuỳ người!). Thêm nữa, du lịch khiến ta mở mang tầm mắt. Mở mang rồi thì hết muốn làm người "nhất" (à, giỏi nhất, giàu nhất, xinh đẹp nhất, bla bla nhất ấy. Oẹ oẹ..). Chỉ có ếch ngồi giếng nhỏ mới thích lấy dây buộc cổ vào hòn đá đòi mình phải "nhất". Cái này hoàn toàn khác với chí tiến thủ, luôn vươn lên tốt hơn ngày hôm qua. Hi hi, cổ nhân nói, "Núi cao còn có núi cao hơn" nên đừng tự làm khổ mình thế, hỡi những con ếch! Thầy của Tư cũng nói "Anh không biết anh nghèo cho tới khi có người giàu hơn tới chỉ cho anh thấy." Chúc may mắn, chúc may mắn! Bên cạnh đó, đi du lịch nhiều làm phụ nữ và phụ nam sáng sủa, xinh đẹp ra. Khí chất tốt toả ra như hào quang ấy! Chắc vì vui sướng, hứng khởi và hạnh phúc làm chúng ta chăm cười hơn --> xinh đẹp/ đẹp trai hơn. Chuẩn hem nào? :"> Đồng thời, xu hướng con người chúng ta là hoàn thiện bản thân. Du lịch trao cho chúng ta cơ hội hoàn thiện bản thân một cách dũng cảm. Giống như ném một người lên một "nơi xa lạ" và người đó phải tự dùng kĩ năng của mình để tồn tại. Các bạn nhớ dắt lưng chút vốn tiếng Anh tôn tốt. Tất nhiên, nếu không biết tiếng Anh thì vẫn đi được nhưng có tiếng Anh thì đi tốt hơn rất nhiều. U70 hay U60 thì Tư không dám bàn tới. Nhưng kiểu U45 và trẻ hơn bây giờ mà không có tí tiếng Anh lận lưng là kiểu cũng hơi cổ cổ, không chịu học rồi. Mà học mãi mà tiếng Anh vẫn không ra gì thì càng đáng trách hơn ấy! Thành thật mà nói là thế. Tư viết cũng đã dài, Tư xin dừng oánh bàn phím tại đây. Năm nay Tư ở Việt Nam rất ít ngày, chủ yếu đi khắp nơi, may có Internet để chúng ta vẫn yêu thương nhau! Trong 9 phút biết ơn sáng ngày mai, Tư sẽ dành 3 phút để cám ơn thần Internet. Yêu cả nhà mình! Anh Tư
0 Comments
Your comment will be posted after it is approved.
Leave a Reply. |
Liên hệ công việc
[email protected] Xin chào,Tôi là Alex Tu - tác giả về các đề tài phát triển bản thân, tài chính cá nhân, du lịch và phong cách sống. Tôi đã đặt chân tới gần 90 quốc gia & đặc khu. Tôi sẽ tiếp tục khám phá và trải nghiệm nhiều hơn. Categories
All
Archives
October 2023
|