Từ nhỏ đến lớn, chúng ta vẫn được dạy rằng Trái đất có tổng cộng 6 châu lục: châu Á, châu Phi, châu Âu, châu Úc (châu Đại Dương), châu Mỹ (Bắc Mỹ & Nam Mỹ) và châu Nam Cực, xếp vào 5 lục địa: Phi, Á-Âu, Mỹ, Nam Cực và Úc.
0 Comments
Mặc dù mình có một tuổi thơ nhiều màu sắc ở Moscow (Liên Xô cũ) và Hà Nội với nhiều chuyến bay giữa Hà Nội - Moscow, Hiện mình đang không tìm thấy folder của toàn bộ chuyến đi Úc năm 2007. Mình sẽ cố gắng tìm lại để hoàn thiện cấu trúc blog. 2 tấm hình dưới là mình xin được của cô bạn thân khi gặp nhau tại Sydney năm đó. Có còn hơn không nhỉ!? Mình hi vọng sẽ tìm lại được folder ảnh chuyến đi Úc và cập nhật với các bạn sớm nhé! Thân, Tác giả Alex Tu The MiniTravelist
Chủ nghĩa tối giản luôn coi trọng chất lượng hơn số lượng trong các phương diện của cuộc sống. Ăn ngon miệng đơn thuần nhưng không tốt cho sức khoẻ thì cũng chưa gọi là chú trọng tới chất lượng. Việt Nam vốn có văn hoá ẩm thực phong phú và lành mạnh với sức khoẻ. Nhưng số lượng hàng quán thức ăn nhanh trong các thành phố lớn tăng lên một cách chóng mặt để bắt kịp với tốc độ phát triển và làm việc hối hả cuả thành thị khiến mình không khỏi ngán ngẩm. Điều đó không đáng sợ bằng việc mỗi khi nhìn vào một quán thức ăn nhanh, mình lại thấy đâu đó một bữa tiệc sinh nhật mừng một bé nào 7 tuổi hay 9 tuổi. Cửa hàng thức ăn nhanh không chỉ trở thành điểm đến của người lớn mà còn của cả những em nhỏ - chúng thích ăn và đòi ăn, còn người lớn thì gật đầu đồng ý đại. Đến khía cạnh ăn mặc thì vấn đề chất lượng còn trở nên khó kiếm soát hơn nữa. Con người thường cho rằng việc thay đổi liên tục vẻ bề ngoài sẽ khiến họ có giá trị tốt hơn trong mắt người khác. Quần áo mới và không mặc trùng; kiểu tóc, màu tóc thay đổi mới lạ. Sự thật là, trừ khi tính chất công việc của bạn liên quan mật thiết tới yêu cầu thay đổi vẻ bề ngoài, mọi người không quá chú trọng tới sự thay đổi quần áo liên tục hoặc nâng cao giá trị của bạn bởi vì bạn có sự thay đổi xoành xoạch bề ngoài. Mặc đẹp cần có con mắt thẩm mĩ để làm nổi bật phong cách. Mặc đẹp có thể là mặc đơn giản và có điểm nhấn. Mặc đẹp chất lượng trước tiên phải chú ý tới chất liệu có làm cơ thể dễ chịu không, kiểu dáng có phù hợp và thoải mái không, màu sắc phối hợp có tạo ra sự dễ chịu cho người nhìn hoặc mang lại hiệu ứng, nét đẹp thời trang nào đó không. Phụ nữ Việt Nam có thói quen không hay là may đồ ào ạt nhưng không chú trọng chất liệu (vải vóc mua ngoài chợ không biết có mát không, chỉ chú trọng tới hoa văn lên có đẹp hay không - chủ yếu do máy bà bán vải nịnh nọt). Ngoài ra, thẩm mĩ của phụ nữ Việt Nam phần đông còn loè loẹt, chưa tinh tế, khả năng phối màu và phối các món quần áo còn chưa tốt. Mình kể cho các bạn chuyện này. Có chị kia được tặng cái nhẫn kim cương rất to nhưng tiếc thay chị ấy lại không biết viên kim cương đó bị gọi là "kim cương bẩn", cứ đeo rịt lấy nên vận xui cứ đeo đuổi. Những ai đeo nhẫn kim cương đều biết, theo phong thuỷ, nếu viên kim cương có đục bẩn bên trong thì dù có to đến mấy cũng không mang lại may mắn cho người đeo, thậm chí còn làm người đeo xui xẻo - nhất là những người làm ăn. Thế là viên kim cương thật to (tượng trưng cho số lượng carat lớn) nhưng lại không có chất lượng (lẫn tạp chất --> kim cương "bẩn") không để làm gì!
Bài được đăng trên báo Đẹp số Tháng 04/2017 trang 181-185. Theo truyền thuyết Hy Lạp, Aurora – nữ thần Bình minh (em gái của Helios – thần Mặt trời và Selene – nữ thần Mặt trăng) thường nhảy múa, biến ảo cùng dải lụa đa sắc trong những đêm trời đầy sao. Tuy nhiên, đó là cách lí giải mang tính thần thoại, còn thực tế, cực quang là hiện tượng quang học xảy ra do sự tương tác giữa các hạt năng lượng mặt trời với tầng khí quyển của Trái đất. Hầu hết cực quang xuất hiện ở độ cao từ 100-900km so với bề mặt Trái đất. Xanh lá cây là sắc màu phổ biến nhất của cực quang, trường hợp xuất hiện ở tầng khí quyển cao hơn sẽ sinh ánh sáng đỏ và tím. Các quầng sáng liên tục chuyển động như những dải lụa màu trên bầu trời đêm. Để “săn” được mặt trời đêm, bạn có thể đến Bắc bán cầu hoặc Nam bán cầu. Điểm đến tôi lựa chọn là Tromso, thành phố phía Bắc Na Uy, mt trong những địa điểm có xác suất diễn ra hiện tượng cực quang khá cao. Tromso là một hòn đảo khá nhỏ, có khoảng 70.000 cư dân sinh sống, bao quanh bởi núi và những dòng sông. Với một trung tâm thương mại, ba con phố mua sắm và vài rạp chiếu phim nhỏ, Tromso khiến tôi nhớ đến… câu nói của cô gái người Na Uy trong cuốn tiểu thuyết “6 người đi khắp thế gian”: “Tôi không thể sống được ở vùng đất này”, ý chỉ chứng trầm cảm mùa đông của người dân vùng Bắc Âu khi phải sống chung với bóng tối. Nhưng thực tế thì cuộc sống vẫn luôn vận động, dù đêm hay ngày. Tromso có 60 đêm Bắc cực vào mùa đông, khi mặt trời không thể nhô lên quá đường chân trời; đồng thời cũng có đến 60 ngày mặt trời không lặn với những buổi hòa nhạc bắt đầu lúc nửa đêm, khi ánh nắng vẫn chan hòa khắp chốn. Quả là vùng đất kì lạ. Càng gần đến ngày khởi hành, tôi càng hoang mang bởi có vẻ như cơ hội nhìn thấy Bắc cực quang năm nay sẽ khó hơn khi thời tiết ở Tromso được dự báo sẽ nhiều mây mù mà tôi lại chỉ có vỏn vẹn 4 ngày ở đây. Viễn cảnh đen tối ấy nhiều lúc trở nên thật ám ảnh, bởi tôi đã bỏ biết bao công sức để biến chuyến đi này trở thành hiện thực. Để tới được Tromso, tôi phải bay đến Paris, quá cảnh tại sân bay Frankfurt của Đức chờ nối chuyến. Trời lạnh giá làm băng đóng trên thân máy bay khiến chuyến bay của tôi bị hoãn tới 45 phút mới có thể cất cánh, trong khi thời gian quá cảnh của tôi tại Đức chỉ có 50 phút. Cuối cùng khi tới được phòng chờ ở Frankfurt, tôi đành ngán ngẩm nhìn theo chiếc máy bay tới Tromso đang lẫn dần vào màn mây trắng. Theo hướng dẫn của nhân viên mặt đất, mỗi tuần chỉ có duy nhất một chuyến bay thẳng từ Đức tới Tromso, chính là chuyến bay đã cất cánh mà không có tôi, vì vậy, tôi không còn cách nào khác hơn là đi đường vòng, bay qua Oslo – thủ đô Na Uy, đợi ở đó 5 giờ đồng hồ trước khi tới được Tromso. Tôi tới khách sạn ở Tromso khoảng 9 giờ rưỡi tối, những mái nhà phủ tuyết trắng xóa nằm dọc sườn đồi, ánh đèn vàng từ những ô cửa sổ nhấp nháy trên nền trời xanh thẫm. Tromso – “Paris của phương Bắc” đây rồi. Tôi sung sướng thả mình xuống chiếc nệm êm ái và chìm vào giấc ngủ, sau một chặng đường dài. Tám giờ sáng, trời vẫn tối đen như mực. Phải đến 12 giờ trưa, ánh sáng mặt trời mới tỏ, nhưng cũng rất ngắn, chỉ đến 2 giờ chiều, màn đêm đã lại bao trùm cả thị trấn, như thể quầng sáng mặt trời chỉ lướt nhẹ qua đây. Tối, bảy giờ kém, tôi là người đầu tiên có mặt ở địa điểm tập trung. Một lúc sau có lác đác thêm vài người nữa. Cuộc “đi săn” bắt đầu lúc 8 giờ. Theo hướng dẫn viên, các dải ánh sáng thay đổi liên tục, không đêm nào giống đêm nào, vì vậy với họ, mỗi chuyến đi lại là một trải nghiệm khác nhau. Nói đây là cuộc đi săn quả không ngoa vì phải lần theo dấu hiệu từ bầu trời để truy tìm ánh sáng. Khi thiết bị chuyên dụng của hướng dẫn viên nhận được tín hiệu của Bắc cực quang, chiếc xe buýt chở chúng tôi vội tấp vào lề đường. Gió biển thổi lồng lộng, lạnh cóng. Chúng tôi đi dạo vòng quanh và chờ đợi dải sáng xanh xuất hiện. Hai mươi phút trôi qua, vẫn chưa thấy bất kì dấu hiệu nào. Chúng tôi tiếp tục di chuyển lên đỉnh núi để có góc nhìn tốt hơn. Nhiệt độ trên núi xuống thấp, khoảng -5oC, nhưng gió không thổi mạnh như ở bãi biển. Chúng tôi nhóm lửa, ngồi xuống và chờ đợi. Bất chợt, hướng dẫn viên gọi lớn và lấy đèn pin chỉ lên bầu trời nói rằng Bắc cực quang sẽ xuất hiện theo hướng này. Năm phút sau, một vệt sáng xanh nhạt hiện lên mờ mờ rồi tắt lịm. Lúc này đã quá nửa đêm. Chúng tôi vẫn kiên nhẫn chờ đợi, truyền tay nhau những chén súp nóng, vị bùi của khoai tây, cà rốt và chút thịt hầm khiến chúng tôi ấm dạ. Anh chàng hướng dẫn cất tiếng hát, giữa mênh mông đất trời và màn đêm giá lạnh. Giọng hát của anh có một ma lực kì lạ, như mời gọi nàng Aurora bắt đầu vũ điệu của mình. Mọi người gọi nhau í ới. Dải sáng xanh nhạt lại hiện lên, lúc mờ ảo, khi rực rỡ, tựa tiếng đàn hoàng hạc reo trên bầu trời. Như bước ra từ truyện cổ tích, bà tiên gõ cây đũa thần khiến những dải lụa màu sắc bay nhảy, uốn lượn huyền ảo. Mọi người reo lên đầy phấn khích. Cuối cùng thì hành trình dài của tôi đã được đền đáp, tôi đã săn được mặt trời đêm. Chúng tôi lên xe trở về khi đồng hồ chỉ một rưỡi sáng, tuy mệt mỏi nhưng vô cùng hạnh phúc. Cuộn người trong chăn ấm, tôi thấy mình đang bay lượn giữa những dải lụa ánh sáng đầy màu sắc. Những điều cần lưu ý trong cuộc “săn mặt trời” 1. Để săn cực quang, bạn có thể đến vùng Bắc Mỹ như Alaska, hay các nước Bắc Âu Scandinavia (Đan Mạch, Thụy Điển, Na Uy, Phần Lan). 2. Về thời gian, Bắc cực quang hiện lên rõ nhất từ tháng 11 tới tháng 3 hàng năm. 3. Bạn cần mang giày đặc biệt đi trên tuyết để tránh trơn trượt. 4. Máy chụp hình cần để chế độ ống kính mở trong vòng 15 giây để có bức hình như ý. Bạn cần hỏi người có kinh nghiệm chụp ảnh để thao tác thành thục không sẽ lỡ mất những hình ảnh quý giá. 5. Tới Bắc Âu nhớ ăn thật nhiều cá hồi. Bạn có thể thử cả thịt tuần lộc nếu muốn. 6. Vào mùa đông, mặt trời chỉ ló ra khoảng 2 tiếng mỗi ngày ở Tromso. Nếu bạn muốn thăm thú thị trấn, phải tranh thủ vào lúc 12 giờ trưa tới 2 giờ chiều. Link bài viết trên báo Đẹp Online: http://dep.com.vn/di-san-mat-troi-dem Một số hình ảnh khác |
Liên hệ công việc
[email protected] Xin chào,Tôi là Alex Tu - tác giả về các đề tài phát triển bản thân, tài chính cá nhân, du lịch và phong cách sống. Tôi đã đặt chân tới gần 90 quốc gia & đặc khu. Tôi sẽ tiếp tục khám phá và trải nghiệm nhiều hơn. Categories
All
Archives
October 2023
|